Thế nào nét đẹp của người có niềm tin và trí tuệ?
Một người có đức tin trong sáng và từ đức tin trong sáng đó trí tuệ phát sinh, người đó có đời sống rất đẹp, đẹp vô cùng.
Một người nữ có thể không học trường lớp nào cả, nhưng họ có niềm tin sâu sắc đối với Phật-Pháp- Tăng, họ sống cuộc đời rất đẹp, đẹp lắm! và những hành xử của họ rất dễ thương mà một đôi khi người có hai, ba bằng tiến sĩ cũng không thể so sánh được.
Có vị Phật tử sống trong gia đình với người giúp việc, khi dọn cơm lên cho đứa bé, đứa bé bưng chén kiểu bị té, và vị đó đã không la đứa bé đó, vị đó chỉ hỏi “con có can gì không? Chén bể không quan trọng, con không can chi là tốt rồi”.
Để có được hành xử như vậy phải là người có trí tuệ, trí tuệ có được từ niềm tin Tam bảo.
Trong trường hợp đó, những người có trí thức mấy đi nữa nhưng nếu không có được niềm tin thì sẽ hành xử cách khác, có thể người đó sẽ bước tới tát tai em bé và mắng: “đồ vô ý vô tứ, cái chén người ta quý như thế đó mà để cho bể”.
Thực sự cái chén đâu quý bằng con người. Con người đang bị té, đang đau nằm đó không hỏi, lại đi hỏi cái chén đã bể chưa! Hỏi như vậy thuộc về những người tranh danh đoạt lợi tầm thường giữa đời, chứ không thuộc về người có niềm tin.
Một người có đức tin trong sáng và từ đức tin trong sáng đó trí tuệ phát sinh, người đó có đời sống rất đẹp, đẹp vô cùng.
Người có niềm tin và trí tuệ phát sinh từ sự thực nghiệm, là người biết áp dụng lời Phật, lời Tổ và lời các bậc Thánh hiền vào trong đời sống hàng ngày của mình. Nhìn vào dáng đi, cách ngồi, cách nói cười, mình có thể biết được người đó có niềm tin và trí tuệ hay không, mà không cần phải hỏi người đó học trường lớp nào, học ngang đâu..
HT. Thích Thái Hòa